Cheating Moth là người kế nhiệm tinh thần của trò chơi xuất chúng Cockroach Poker/Bài con gián. Mặc dù nó chia sẻ cùng 1 phong cách mỹ thuật và lối chơi nhưng trải nghiệm lại không hẳn như nhau. Thay vì đó là về tùy cơ nói dối, trò chơi thẻ bài này lại thả ra cho các bạn “gian lận hợp pháp”.
Đơn giản hết sức, đây giống như 1 biến thể của UNO phiên bản cổ điển vậy. Người chơi thay phiên nhau bỏ đi 1 lá bài trên tay vào chồng bài trung tâm, với 1 số lá sẽ kích hoạt các hiệu ứng đặc biệt.
Các bạn có những trường hợp bắt mọi người phải thò tay ra đập vào con Muỗi và tránh là người cuối cùng. Con Kiến ép tất cả rút 1 lá bài. Con Nhện thì cho bạn quyền được tặng 1 lá trên tay cho người chơi khác – bạn hiểu rồi đấy.
Vòng chơi kết thúc khi có 1 người hết bài, với mọi thành viên khác đều dính điểm âm cho những thứ còn thừa lại trên tay họ; cái kim trong bịch thế nào cũng lòi ra. Mọi người muốn chơi bao nhiêu vòng tùy ý cho tới khi tuyên bố người thắng chung cuộc.
Điểm nhấn của trò chơi xuất hiện với 1 sự cảnh báo rằng gian lận là hợp lệ. Bất cứ lúc nào trong trò chơi, người chơi có thể giấu phăng đi 1 lá bài mỗi lúc. Thả chúng xuống sàn, tụm nó chúng vô tay áo hoặc quăng nó đại ra sau lưng lúc mỗi người còn đang mải mê đập cái con bọ chết tiệt trên bàn chơi.
Cái khó ở đây đó là có 1 người chơi đóng vai Bọ vệ và luôn để mắt tới các màn tiểu xảo như trên. Người chơi trung dũng này có thể đánh tiếng và buộc tội 1 người chơi khác và ép họ khai khẩn rằng mình mới vừa ăn gian hay không. Nếu Bọ vệ phát hiện thành công, họ đưa 1 lá bài của bản thân cho người chơi bẩn đồng thời chuyển giao vai trò đó cho đối tượng, đồng thời bắt anh ta phải lấy lại lá bài vừa đang tìm cách giấu. Nếu không, người đó phải rút bài từ chồng.
Trò chơi nhanh, hóm hỉnh và rất buồn cười. Không may thay, toàn bộ cuộc chơi này còn dễ đổ vỡ còn hơn cả tâm lý tuổi mới lớn nữa. Cheating Moth thiếu vắng định hướng và cấu trúc. Bạn chỉ được phép chơi dơ 1 lá mỗi lúc, nhưng liệu mình có được phép liên tục xả bài ngay khi vừa lụm nó lên và tên Bọ vệ còn đang xem xét các lựa chọn.
Những trò tiểu xảo dở hơi như thế này xuyên suốt cuộc chơi và nó có thể gây khó dễ đối với những người bị dính tới cái vai trò bảo vệ kia, khiến họ dường như bị tách biệt với niềm vui của những người trong cuộc.
Bởi vì sự thiển cận trong nhận định thiết kế này, Cheating Moth phải 100% dựa vào nhóm chơi. Mình đã có những tràng cười thoải mái khi thả bài xuống đùi trong khi đánh lạc hướng Bọ vệ với điệu bộ đóng giả David Blaine chuẩn không cần chỉnh. Mình cũng đã thấy có những bạn lớn tiếng thốt ra “Eo ôi” ngay từ khi tiếng còi khai cuộc vang lên. Một con cừu đen đánh võ mồm suốt trong ván chơi là đã đủ để phá đi cảm xúc của cuộc chơi và biến những tên dân đen thành lũ bạo động.
Đây không phải là 1 trò chơi tệ. Nó chỉ đơn giản thiếu chất và 1 hướng đi đúng đắn, 2 điều luôn được ca ngợi trong 1 sáng tạo đương đại.
[ Thế Giới Board Game ]